Chiều dần buông, những ánh sáng cũng dịu lại khuất dần sau những đám mây lững thững trôi chầm chậm. Những con thuyền chở mấy bác nông dân sang bẻ bắp, hái đậu bên kia bãi bồi cũng đã cập bến bên này Khương Quế. Sông Thu dần chìm vào trong cái tĩnh mịch, chỉ có đàn cá khẽ đớp động mặt nước sông loang lổ… Bãi cát dài dằng dặc in bóng chân đã đổ bóng đậm dần, khẽ trên bầu trời phía mạn sông những con diều thôi no gió cũng đang thu dây về ngơi nghỉ. Sông Thu khuất nẻo chiều tà lặng thinh và bình yên đến lạ…
Ai đã về với sông Thu nơi thượng nguồn Hòn Kẽm đổ về Khương Quế thì hẳn biết dòng sông vốn không dập dìu xuồng ghe xuôi ngược. Mà ở đó thi thoảng đôi bóng con đò gỡ mấy tay lưới buổi bình minh, vài chiếc xuồng ghe đưa mấy bà, mấy cô đi chợ sớm bên bến Đại Bình. Hay là những chiếc đò nan chở mấy bác nông dân bên mạn Khương Quế sang bên kia sông làm nà đậu, nà bắp… Còn dòng sông thì cứ an nhiên chảy trôi xuôi dòng hiền hòa uốn lượn. Chỉ có vài đoạn sông ghềnh như mạn Hòn Kẽm, tiếng sóng vỗ va vào thềm đá sừng sững. Còn lại dòng sông uốn trôi lượn lờ cho những bên bồi bên lở, của sóng vỗ rì rào những bãi cát trắng mênh mông.
Dòng Thu giang không phải là dòng sông lớn mênh mông sông nước, nhưng nó cũng chất nặng những phù sa để vun trồng cho những biền bãi dâu tằm, cho những ngô, khoai… của cư dân hai bờ sông. Thu giang là dòng sông mẹ nuôi nấng cho bao cư dân trên bờ, dưới bãi, những xóm chài nổi trôi trong quá vãng.
Những đứa con xứ Quảng trong tiềm thức luôn chứa chan dòng sông mẹ Thu Bồn, dẫu mùa mưa lũ có đục ngầu hung dữ. Nhưng bù lại những tháng xanh trong tắm mát tâm hồn của những người Quảng dáng nâu. Đó là ấn tượng dòng sông xanh trong với những bãi cát trắng ngần chảy thoai thoải qua những làng quê xanh mướt bóng tre, trù phú cây trái, và xanh biếc bãi bồi. Những ngày hè khi chiều tà mát rượi đi dọc bãi cát trắng ngần đám trẻ thơ thả những cánh diều no gió tung tẩy lên bầu trời xanh trong. Những sáng tinh sương mấy chiếc đò xuôi dọc thu những tay lưới nặng trĩu cá tôm còn tươi rói mà khi vớt lên mạn thuyền còn nhảy đành đạch với ánh bạc trắng phau.
Có dịp đi đò ngang dòng Thu giang về bên làng Đại Bình cây trái, hay ngược dòng về Hòn Kẽm Đá Dừng, xuôi dòng về Bến Dầu, Phú Thuận. Lênh đênh trên dòng nước mát trong mà thêm trân quý những giá trị mà dòng sông mang lại. Từ những sản vật cá tôm, đến tắm táp phù sa cho biền bãi, đến những câu hò, điệu hát bên dòng sông mẹ ân tình.
Bao nhiêu dịu vợi mà sông Thu mang lại cứ chảy hoài trong tâm khảm những người con xứ Quảng. Nhưng đọng lại trong mỗi người là hồn quê thả dáng trong bóng chiều tà. Khi những hối hả của một ngày dài qua đi, cánh chim ngang sông quay về tổ, từng đàn cò chấp chới trên sông tung cánh lượn lờ để sà vào những đám cây, rặng tre quanh bãi sông dầm. Khi mọi vật chìm dần vào trong tĩnh mịch, dòng sông dường như cũng ngơi nghỉ, cảm giác như dòng chảy chậm hơn. Có những đoạn mặt nước phẳng lặng tựa hồ như đứng yên. Bóng chiều tà dần buông hẳn, dòng sông cũng dường như thả lăn tăn dòng nước đi nhẹ nhàng. Mấy chiếc thuyền nằm im nửa trên bãi, nửa lững lờ bên mạn nước nhẹ tênh… Những ánh sáng cuối ngày khép lại sau ánh mây trời, dòng sông Thu chính thức chìm trong giấc ngủ đêm, tất cả lặng thầm yên ắng. Dòng phù sa như lắng đọng sâu hơn trong làn nước mát và lòng người cũng mong được tĩnh lặng như dòng sông trong khuất nẻo chiều tà…